Bốn mươi năm đã qua rồi
Nửa đời xa cách ở nơi quê người.
Đêm nay ngồi đếm sổ đời
Còn bao năm nữa gửi đời nơi đây?
Tôi thì vẫn nhớ quê xưa
Một vùng trời cũ khói mây núi đồi.
Bao nhiêu sự vật đổi dời
Bao người đã chết bao người sinh ra.
Qua đời cả mẹ cùng cha
Cô dì chú bác còn vài người thôi.
Bốn mươi năm đã qua rồi
Nửa đời tôi tái dựng đời ở đây.
Bây giờ con đã thành tài
Đời tôi thì sẽ khi nào xuôi tay?
Một đời hai nước hai châu
Hai bờ xa cách đại dương Thái Bình.
Bên này đời sống thanh bình
Cầu cho nước Việt thanh bình như đây.
Nhìn trời hồn gửi theo mây
Nỗi lòng nhớ nước bắc cầu đại dương.
04/30/2015
NHIEN NGUYEN MD
Nhớ ngày 30 tháng Tư 1975
This poem has not been translated into any other language yet.
I would like to translate this poem
Thank you for writing this meaningful poem, Xin Chua Chuc Lanh VietNam. It is very touching poem.