Sau năm hai ngàn, ta vẫn sống an-nhiên;
Loài súc-vật, loài côn-trùng cũng thế.
Cây cỏ mọc mầm, vi-trùng nhiễm thể;
Ðời vẫn thường, mưa+nắng như xưa nay.
Quả đất vẫn tròn, và chẳng ngừng quay;
Biển chẳng cạn, khí trời không đặc lại.
"Ngày tận-thế" chỉ hù ai dốt+dại;
Thế-giới, loài người: chẳng mất đi đâu!
Chiến-tranh vẫn còn, từ Á sang Âu,
Ðể thử-thách lòng hiếu-hòa nhân-loại.
Bệnh-tật, ngu, nghèo: vẫn còn tồn-tại;
Ích-kỷ, tham, tàn: chẳng sót chừa ai!
*
**
Tuy thế, bao giờ trong cảnh thương tai
Cũng vẫn có lương-tâm và thiện-chí:
Bậc tài+đức cứu dân qua vận bí
Cho yên+vui thịnh-vượng đến muôn nhà.
Ta còn có nhiều bước tiến thêm xa,
Còn thám-hiểm nhiều hành-tinh viễn+dị.
Ðã bước an-toàn vào tân-thế-kỷ
Ta cần tự mình quyết-định chính đời ta!