Nguồn Gốc Loài Người Poem by Nhuan Xuan Le

Nguồn Gốc Loài Người

Tôi là người Việt-Nam,

Một nòi-giống phi-phàm,

Mà tổ-tiên theo sử-sách lưu-truyền

Thì là con Rồng, và là cháu Tiên.



Nhưng Tiên lấy vua Đế Minh dòng Thần Nông,

Và Rồng lấy vua Kinh Dương làm chồng,

Tức là cả Tiên lẫn Rồng đều làm vợ con-người,

Mà dòng-dõi thì truyền xưống từ phía đàn-ông

Cho nên giống-nòi từ đó là con-người mà thôi:

Chính là dân-tộc Việt-Nam chúng tôi.



Ngày nay, khoa-học đã củng-cố niềm tin

Của loài người, vào thuyết của Charles Darwin:

Đã tìm ra tổ-tiên từ nhiều nhiều triệu năm về trước,

Là loài linh-trưởng, trên cây, trong hang, dưới nước,

Từ Á qua Phi; rồi qua Âu, làm Neanderthal,

Rồi về Á lại, làm Denisovan.

Bây giờ chúng ta có thể đi xem Cụ Tổ "Lucy"

Được triển-lãm ở Houston và 11 thành-phố Hoa-Kỳ.



Điều đáng nói là có người phản-bác,

Cho rằng loài người là do thần-linh sáng-tác.

Tôi thì tôi đứng giữa, nghĩa là theo cả hai bên:



Bên Tiến-Hóa thì rõ-ràng với bằng-chứng hiển-nhiên;

Còn bên Tạo-Sinh thì tôi đang chờ-đợi,

Cho đến khi nào "Vị" ấy hiện tới,

Thì tôi sẽ chất-vấn, một câu thôi:

Bất-tài, thất-đức, mà sao chưa chịu "biến" cho rồi!



Nói tóm lại, Loài Người là kết-quả

Của một quá-trình chọn-lọc tự-nhiên - Tiến-Hóa -

Không kẻ nào mạo-nhận "đấng khai-sinh"

Để kéo lùi về thời trung-cổ Thế-Giới đã Văn-Minh...

This is a translation of the poem The Origin Of Humankind by Nhuan Xuan Le
Monday, April 2, 2018
Topic(s) of this poem: creation,evolution
COMMENTS OF THE POEM
Close
Error Success