One Winter Dawn Poem by NHIEN NGUYEN MD

One Winter Dawn

Rating: 3.9


Usually, I woke up at five o'clock in the morning

This morning, it was seven fifteen when I got out of bed.

Winter sun barely rose above tree tops.

Golden beams shone on white pine trees

Long shadows of these trees fell on my yard.

Morning temperature was twenty three degrees Fahrenheit.

Frozen frosts covered green grass like a veil of ice.

There was no bird seen flying around

There was no squirrels jumping on far-reaching boughs.

Rarely, there was a passing car.

No pedestrian walked along the road this winter dawn.

NHIEN NGUYEN MD

1/15/2016

Translation of Vietnamese Poem; Mùa Đông Một Sáng Bình Minh, poem of
NHIEN NGUYEN MD


MÙA ĐÔNG MỘT SÁNG BÌNH MINH


Thường thì tôi dậy năm giờ

Sáng nay dậy trễ, bẩy giờ mười lăm.

Mặt trời e ấp ngọn cây

Bóng cây sân cỏ, nắng vàng thông xanh.

Sáng nay, nhiệt độ hăm ba

Sương đêm đông đá phủ dài cỏ xanh.

Chim thì chẳng thấy quanh đây

Cây không sóc nhảy, chỉ cành vươn xa.

Đường xe, thưa bóng xe qua

Không người đi bộ sáng này mùa đông.

1/15/16

Friday, April 8, 2016
Topic(s) of this poem: dawn ,winter
COMMENTS OF THE POEM
Dung Nguyen 29 August 2016

I enjoy reading your poem. Thanks for sharing.

0 0 Reply
READ THIS POEM IN OTHER LANGUAGES
Close
Error Success