SáNg Nay Tôi PhảI Đi LàM Poem by NHIEN NGUYEN MD

SáNg Nay Tôi PhảI Đi LàM

Rating: 2.8

Sáng nay tôi phải đi làm
Mặt đường khô lắm, nhẹ nhàng xe lăn.
Đêm qua trời đã tạnh mưa
Nhưng màhôm trước trời mưa cả ngày.
Đường mưa trơn trượt làm sao
Trường học đóng cửa, ở nhà trẻ chơi.
Hôm nay trẻ sẽ tới trường
Nhiệt độ bớt lạnh, mặt trời sẽ lên.
Trên đường xe chạy thật êm
Xa xa sau núi mầu cam chân trời.
Xe tôi ngắm hướng mặt trời
Nhà thương đèn sáng lưng đồi Gretna.
Nhà thương trị bệnh tâm thần
Nơi này tôi đã nhiều năm chữa người.
Nơi đây hàn gắn vết thương
Nơi đây dùng thuốc, dùng lời trị căn.
Nơi đây chữa trẻ, chữa già
Nhà thương mở cửa mỗi ngày cả năm.

01132015
NHIEN NGUYEN MD

Wednesday, April 29, 2015
Topic(s) of this poem: dawn ,hospital,work
COMMENTS OF THE POEM
READ THIS POEM IN OTHER LANGUAGES
Close
Error Success