Nhờ Trăng Gió Anh GửI NgàN Nụ Hôn (Đêm Nhớ) Poem by NHIEN NGUYEN MD

Nhờ Trăng Gió Anh GửI NgàN Nụ Hôn (Đêm Nhớ)

Rating: 3.5

Đêm hôm nay, anh ngủ không ngon giấc
Bởi vì em không có ngủ gần anh
Đường qúa xa, tay anh không với tới
Giấc ngủ này, tay trống, chẳng được say.

Trong yên lặng, tiếng đồng hồ tic tac
Giường đã rộng, lại càng rộng thêm lên.
Vòng tay ôm bây giờ sao trống qúa
Đã quen rồi giấc ngủ ở bên em.

Thế mới biết, anh còn yêu em lắm.
Nhớ bao lần, chúng mình ngủ với nhau
Tóc em thơm, trải dài như suối mộng
Ôm hạnh phúc, chúng ta cùng ngất ngây.

Nhớ những đêm nơi nhà thương anh gác
Em ở nhà, thui thủi một mình thôi.
Em nhớ anh thật nhiều, anh biết lắm
Ôm áo anh, đỡ nghiền lúc nằm không.

Ngày xưa đó, ta chỉ cần chăn chiếu
Và chiếc mùng để muỗi khỏi phiền ta.
Hương tình yêu, thơm cà phê sữa đá
Chiếc quạt trần cũng đủ mát đôi ta.

Hai năm sau, ta thành người viễn xứ
Trọ đất người, đã gần bốn mươi năm.
Biển tóc bạc, sóng dồn theo lớp tuổi
Cám ơn em, tình ta vẫn còn xanh.

Đêm khuya lắm, vòng tay anh trống vắng
Anh một mình, ôm kỷ niệm gần xa,
Vài ngày thôi mà tưởng chừng lâu qúa
Nhớ nụ cười, mái tóc, mắt em nâu.

Anh nằm không, không bởi vì anh muốn
Mà chỉ vì đường xá qúa xa xôi,
Vòng tay ôm, đường dài không với tới
Anh gửi nhờ trăng gío ngàn nụ hôn.

6/03/2014

Sunday, May 24, 2015
Topic(s) of this poem: miss you,night
COMMENTS OF THE POEM
Dung Nguyen 20 August 2016

What a beautiful, and meaningful poem for your wife! I wish you and your wife the best.

0 0 Reply
READ THIS POEM IN OTHER LANGUAGES
Close
Error Success